Bố dượng buồi bự đụ con gái riêng mới lớn

Nguyễn Sinh ái ngại không tiện nói rõ khu nghĩa địa này còn là xóm của chị em ta chuyên nghề buôn hương bán phấn. – Chuyện thế giới vô hình anh ở trần tục làm sao mà biết được… Anh không nhận ra giọng em sao ? – Hiếu… Nhưng chiếc vòng vàng tặng cho Sinh lại thật thì là thế nào ? Vậy con cứ tự nhiên tâm tình với vợ con đi nha. – Bộ cháu định sống độc thân sao chứ ? Vì hơi men chếnh choáng, ảnh gặp tai nạn vô tình đã giết chết cả vợ và con. Anh dậy sớm thế ? Chú không tin ảnh lành bệnh khi nghe chuyện. Mẹ Lan bất chợt cầm tay Nguyễn Sinh va Lan đan dính lại với nhau, cười tủm tỉm nói :
– Bây giờ má vào buồn nghĩ. Cậu nên nghe lời tôi đi. – Anh sẽ đưa em lên thiên đàng, chúng mình sẽ hưởng tuyệt đỉnh vu sơn…