Cô em kế lồn hồng nhún cu cho tôi sung sướng quá đi

Nam khóc, nó sợ, nhưng nó cũng hận bố mẹ nó, rồi trong khoảnh khắc bồng bột của trẻ con, nó vùng tay ông bảo vệ ra rồi chạy một mạch không suy nghĩ cho đến khi lại nghe một tiếng “Bụp”. Bốp!!!! Rồi dần cô kiểm tra mày. -Dạ vâng cô, cô có gì ăn không, cháu đói quá. -Cháu sinh ngày 25 tháng 4 năm 1988 cô ạ, hình như buổi sáng, tầm 6h sáng vì cháu nhớ là mẹ từng nói là lúc các bà đi chợ buổi sớm. Có lẽ câu chuyện cũng bắt đầu từ đây, hội chợ là nơi buôn bán giới thiệu các mặt hàng đủ các thứ trên đời, mỗi nơi hội chợ đến dừng chân dựng trại cỡ một tuần tại địa phương nào đó. Nay buổi sáng Huyền có xem vận số ngày hôm nay cho mình, thấy có hạn tả hữu thanh long tức hạn có chân tay giúp đỡ cho bản thân, hướng xuất hành có sao cự môn chiếu, cự môn là cái cổng, chốn đông người, vậy nên cô đã tìm đến hội chợ của thị trấn chờ đợi cái thứ tay chân đắc lực cho mình sau này xuất hiện. Huyền lấy cho Nam một chiếc bánh mì, một hộp sữa nhỏ. Nhưng nàng biết, nếu để thằng bé này đến mối quan hệ cao hơn thầy trò đệ tử thì người đau khổ sẽ